nha ban quan tan binh | mua nha quan tan binh

Thứ Năm, 30 tháng 4, 2015

CÂU CHUYỆN THUYỀN NHÂN VƯỢT BIỂN VIỆT NAM

Bài đọc liên quan: 

Chuyến Tàu Hải Hồng do chính quyền cộng sản Việt Nam mua sắm từ một tàu cũ của Panama, và tổ chức thu tiền người Việt gốc Hoa để được ra đi tỵ nạn cộng sản vào tháng 11 năm 1978 và bị Indonesia và Malaysia từ chối, nó bị neo ngoài biển Đông 2 năm - Ảnh Corbis

Ngày 30/4 năm nay trên báo đảng có 1 bài báo nói láo một cách trơ trẽn về việc công an cứu người vượt biển và trả lại vàng cho dân. Mặc dù mồm lãnh đạo cộng sản vẫn kêu gọi hòa hợp hòa giải.

Tôi là một trong những người là nạn nhân của vụ mất của vì 8 lần đi vượt biển không thành từ năm 1976 đến mãi khi là sinh viên y khoa năm thứ tư, giấc mộng vượt biển không ngày nào không ám ảnh trong tâm trí tôi.

Ngay cả khi là sinh viên Y khoa ở Sài Gòn, chúng tôi vẫn tìm hài cốt lính Mỹ để cất trong tủ ký túc xá, chờ ngày đi vượt biên, để làm vật thế chấp, để được định cư nước thứ 3 sau khi đi đường bộ, hoặc đường biển đến một quốc gia Đông Nam Á, nên tôi hiểu rất rõ vụ này. Câu chuyện đã hơn 30 năm, nhưng như mới hôm qua.

Không ai thời vượt biển mà quên vụ án ông Mười Vân - tức Nguyễn Hữu Giộc giám đốc công an tỉnh Đồng Nai - vào năm 1978 đến 1979 tỉnh Đồng Nai được đảng cầm quyền giao nhiệm vụ mua sắm phương tiện, tổ chức vượt biển để kiếm tài chính cho đảng. Nhưng ông Mười Vân có thò tay bòn rút chỉ vài ngàn lượng vàng chia nhau cho nhóm trong số 2.500kg vàng thu được của dân. Nên cuối cùng ông Mười Vân bị tội xử tử hình. 

Cũng không ai có thể quên vụ Biến cố tàu Hải Hồng do chính nhà nước cộng sản Việt Nam mua lại tàu của Panama, tổ chức cho người đi vượt biển bị các chính quyền Indonesia, Malaysia từ chối cho dân vượt biển được vào đảo của họ để tạm cư. Vì họ cho rằng chính quyền cộng sản Việt Nam đẩy dân mình ra đi vừa kiếm tiền của dân, vừa bắt các quốc gia khác phải nuôi. Trong biến cố này, mỗi người ra đi phải đóng cho chính quyền cộng sản Việt Nam 16 lượng vàng để được ra đi 2500 người trên chiếc tàu Hải Hồng.


Biến cố tàu Hải Hồng đã bị neo ngoài biến Đông từ năm 1978 đến năm 1979. Nó làm cho chính phủ Canada từ quan điểm từ chối tiếp nhận người Việt tỵ nạn cộng sản phải họp quốc hội để thông qua đạo luật chấp nhận thuyền nhân tỵ nạn cộng sản, với chương trình: Saving Lives: Canada and the Hai Hong.

Và chính quyết định này của Canada đã làm lay động toàn thế giới đồng lòng cứu người vượt biển Việt Nam trong 10 năm sau đó, từ 1979 đến 1989, từ Pháp, Mỹ, Đức, Ý, Anh, Thụy Sỹ, Phần Lan, Đan Mạch, etc. Nhưng tuyệt nhiên mọi thông tin trong nước không hề hay biết, vì chính sách bế quan tỏa cảng của chính quyền cộng sản Việt Nam lúc bấy giờ.

Người vượt biển trên tàu Hải Hồng nằm la liệt vì đói khát để chờ được các quốc gia cho phép tỵ nạn. Ảnh Corbis

Trong thư ông Lý Quang Diệu gửi cho bà Margaret Thatcher vào ngày 05/6/1979 lúc ấy bà Thatcher là thủ tướng Anh có đoạn ông Lý viết rằng, 

"Vấn đề người tị nạn này rất nghiêm trọng và có lẽ sẽ còn tồi tệ hơn.

Tháng trước, tại một hội nghị quốc tế ở Jakarta ngày 15-16 tháng Năm, đại diện Việt Nam đã tuyên bố rằng Việt Nam sẽ cho phép 10,000 người di tản hợp pháp mỗi tháng. Ông ta ước chừng dè dặt là có khoảng 600,000 người muốn ra đi. Phần lớn cho rằng con số ấy có thể lên đến gần một triệu..."

Bác sĩ Bernard Kouchner thuộc tổ chức Không biên giới - Sans Frontieres - mang một đứa trẻ Việt tị nạn từ tàu Hải Hồng lên một bệnh viện trên Tàu l'Ile de Lumiere của Pháp vào năm 1979. Ảnh của Corbis.

Hầu hết hơn 90% các cuộc vượt biển của người Việt sau ngày 30/4/1975 là do đảng cầm quyền ra lệnh cho công an tổ chức, nhằm 2 mục tiêu chính:

1. Cài người sang các quốc gia phương tây để làm ăn và phục vụ cho hoạt động tình báo, giữ an ninh nội địa, theo kiểu "chúa vào Nam, nên con chiên cũng vào Nam" thời 1954, và có những Vũ Ngọc Nhạ chui tận nách chính quyền VNCH. Bây giờ thì có những đặc tình vượt biển như Nguyễn Phương Hùng ở Wesminster California.

(Từ trái qua) Thiếu tướng Đặng Trần Đức (tức Ba Quốc), Thiếu tướng Vũ Ngọc Nhạ và Thiếu tướng Phạm Xuân Ẩn, 3 con át chủ bài chiến lược trong các lưới tình báo hoạt động trước năm 1975 tại miền Nam . (Ảnh tư liệu của đạo diễn Lê Phong Lan)

2. Bắt và tịch thu vàng của dân đi vượt biển để có nguồn kinh phí cho bản thân và cho đảng cầm quyền.

Vì thế cho nên hầu hết các cuộc vượt biển mà tổ chức đông người thì đều được công an bán bãi đáp tập kết để kiếm tiền. Kết quả cuối cùng lạ hoặc bị bắt vì bị lộ, hoặc bị chìm tàu vì bị đục đáy thuyền để cướp vàng của dân đi bán chính thức, như vụ người Hoa đi bán chính thức chìm tàu trên sông Sài Gòn vào năm 1980, chết cả hơn ngàn người, mà trong đó có bà cô họ của tôi.

Số còn lại đi được đến nơi một phần là nhờ có an ninh cộng sản đi theo để thực hiện mục đích thứ nhất đã nói ở trên. Phần nhỏ là 1 hoặc 2 gia đình thân thiết tổ chức đi thuyền nhỏ, bí mật không mua bãi, nên không bị lộ.


Những người vượt biển mua bãi do công an cộng sản Việt Nam tổ chức thì đa phần bị bắt, nếu trong số đó bên chính quyền Việt Nam không cài cắm người vượt biển sang các nước phương Tây để làm tình báo.

Khi người vượt biển bị bắt vào thì công an chia người lớn thành 2 tốp nam và nữ khám xét. Việc khám xét được lột trần truồng như nhộng, kể cả khám hậu môn, âm đạo xem có giấu vàng hay không? Không loại trừ cho uống thuốc xổ để đi cầu ra phân hứng vào xô để kiểm tra vàng và hột xoàn đã được nạn nhân nuốt vào phi tang. Con nít thì chỉ khám qua loa.

Ai bị bắt mà ở tuổi hơn 18 thì bị kết tội phản động tù chính trị, đưa đi học tập cải tạo, lao động khổ sai ít nhất 6 tháng rồi mới thả ra, nếu được quản chế trại giam tù chính trị. Sau khi về thì mọi hoạt động ở địa phương có an ninh giám sát, theo dõi ít nhất 1 năm. Cho nên, ai đã bị bắt 1 lần vượt biển thì tan gia bại sản vì bị bắt nhiều lần sau đó. May mắn lắm mới có thể thoát thân sang nước ngoài sau một lần bắt.

Nhưng trong số không bị lộ đó thì cá biển và cướp biển ăn thịt hơn nửa. Vì thế con số người Việt chết trên biển vì tỵ nạn cộng sản Việt Nam tới giờ này không thể nào tổng kết được là bao nhiêu, có thể 1 triệu, hai triệu hay nhiều hơn, chưa có ai tổng kết, chỉ có hồ sơ lưu trữ của chính quyền cộng sản Việt Nam mới có được con số chính xác.

Chương trình ca nhạc "Hành trình đến tự do" của Asia do nhạc sỹ Trúc Hồ là chủ tịch và Tổng giám đóc tổ chức vào 28/3/2015 vừa qua tại Hoa Kỳ

Thậm chí có những thuyền nhân vượt biển phải ăn thịt đồng loại để được sống sót, và họ đã phải tổn thương tinh thần đến cả cuộc đời.

Tôi chỉ mong những lời chân thật này giúp các bạn trẻ hiểu như thế nào là nỗi khổ của dân Việt sau 1975 do cộng sản gây ra.

Asia Clinic, 10h20' ngày thứ Sáu, 01/5/2015

Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2015

ĐẠO LUẬT S-219 - NGÀY HÀNH TRÌNH ĐẾN TỰ DO - CỦA QUỐC HỘI CANADA

Hình của TNS Lê Thanh Hải

Lời phi lộ

Dự luật S-219 "Ngày của Hành trình đến tự do" do Thanh Hải bảo trợ đã được Quốc hội Canada chính thức biểu quyết thông qua chiều 22/4/2015 lúc 19:15 giờ Canada. Nó kết thúc một tiến trình lập pháp được đề nghị, tranh luận và đi đến thống nhất kể từ ngày 10/4/2014. Dự luật này sẽ là viên gạch tiên phong gầy dựng một nền móng tiền lệ để các quốc gia tiên tiến bước theo, và đi đến công nhận cộng đồng người Việt Nam tỵ nạn cộng sản đàn áp dân Việt. Ngày 30/4 hằng năm ở Việt Nam, cộng sản tổ chức ăn mừng, thì người Việt ở Canada tổ chức tưởng niệm ngày quốc nhục.


Dưới đây là nguyên văn bản Anh ngữ và bản dịch Việt ngữ của Luật sư Đặng Dũngtừ Sài Gòn về Đạo Luật S-219 "Ngày của Hành trình đến Tự do" do Thượng Nghị Sỹ Canada gốc Việt, ông Ngô Thanh Hải đề xướng đã được Quốc hội Canada thông qua ngày 22 tháng 4 năm 2015. Toàn quyền Canada, ông David Johnston đã ký sắc lệnh hoàng gia ban hành đạo luật S-219 nói trên hôm 23/4/2015.

Cảm ơn TNS Ngô Thanh Hải và Quốc hội Canada đã hiện thực lịch sử Việt đúng với nó có.

Cảm ơn Luật sư Đặng Dũng đã dịch đạo luật này.

Nội dung tóm tắt
2nd Session, 41st Parliament / Phiên họp thứ Nhì, Quốc Hội kỳ thứ 41
62-63-64 Elizabeth II, 2013 - 2014 / Niên hiệu 62-63-64 Nữ hoàng Elizabeth Đệ nhị, 2013-2014-2015
Chapter 14 / Chương 14
Royal assented to 23rd April 2015 / Sắc lệnh hoàng gia ký ngày 23/4/2015
Parliament of Canada / Quốc hội Canada
BILL S-219 / Đạo Luật S-219 

As Passed by the Senate on December 8, 2014 and the House of Commons on April 22, 2015
An Act respecting a national day of commemoration of the exodus of Vietnamese refugees and their acceptance in Canada after the fall of Saigon and the end of the Vietnam War

Một đạo luật bày tỏ sự trân trọng về một ngày lễ của quốc gia để nhớ đến việc di cư của các người dân tỵ nạn Việt Nam và sự chọn lựa sinh sống và được sống tại Canada sau khi chính quyền Sài Gòn sụp đổ và chấm dứt chiến tranh Việt Nam.


AS PASS BY THE SENATE DECEMBER 8, 2014 AND THE HOUSE OF COMMONS ON APRIL 22, 2015
ĐƯỢC THƯỢNG VIỆN THÔNG QUA NGÀY 08/12/2014 VÀ VIỆN THỨ DÂN THÔNG QUA NGÀY 22/4/2015

SUMMARY – TÓM TẮT

This enactment designates the thirtieth day of April in each and every year as “Journey to Freedom Day”.
Việc ban hành đạo luật này xác định rằng ngày thứ 30 của tháng 4 hàng năm sẽ được coi là kỷ niệm “Ngày Hành trình đến Tự do”.

Whereas the Canadian Forces were involved in the Vietnam War with supervisory operations to support the aim of establishing peace and ending the Vietnam War by assisting in the enforcement of the Paris Peace Accords of 1973;
Xét rằng Quân đội Canada đã liên quan đến cuộc chiến Việt Nam bằng hoạt động giám sát và hỗ trợ với mục đích thiết lập hòa bình và chấm dứt cuộc chiến Việt Nam bằng việc tham gia vào lực lượng thực thi Hiệp định Hòa bình Paris 1973;

Whereas on April 30, 1975, despite the Paris Peace Accords, the military forces of the People’s Army of Vietnam and the National Liberation Front invaded South Vietnam, which led to the fall of Saigon, the end of the Vietnam War and the establishment of the Socialist Republic of Vietnam Government;
Xét rằng vào ngày 30 tháng 4 năm 1975, mặc dù đã có Hiệp định Hòa bình Paris nhưng quân đội Việt Nam và Mặt trận Giải phóng Miền Nam Việt Nam đã xâm lược Miền Nam và dẫn đến sự sụp đổ của chính quyền Sài Gòn, chấm dứt cuộc chiến và thiết lập nước Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam;

Whereas the United Nations High Commissioner for Refugees has reported that these events and the conditions faced by individuals in Vietnam, including deteriorating living conditions and human rights abuses, contributed to the exodus of approximately 840,000 Vietnamese people, who were referred to at the time as “Vietnamese boat people”, to neighbouring countries in the ensuing years;
Xét rằng Cao Ủy Liên Hiệp Quốc về tị nạn đã báo cáo rằng các biến cố đó và vì mỗi con người Việt nam phải đối mặt với nó và điều kiện sống ngày một xấu đi và cùng với việc bị xâm phạm nhân quyền, những điều đó đã khiến cho cuộc di cư của khoảng 840.000 người Việt nam mà chính họ vào thời gian đó là trở thành các “thuyền nhân Việt Nam “ di cư đến các quốc gia láng giềng của VN vào những năm sau đó;

Whereas the United Nations High Commissioner for Refugees has reported that at least 250,000 Vietnamese people lost their lives at sea during the exodus of the Vietnamese people for reasons that included drowning, illness, starvation and violence from kidnapping or piracy;
Xét rằng Cao Ủy Liên Hiệp Quốc về người tỵ nạn đã báo cáo cho biết rằng có ít nhất 250.000 người Việt Nam đã bỏ mạng ngoài khơi trong cuộc di cư của người Việt Nam, họ đã chết vì chết đuối, bệnh tật, đói khát, bị bạo lực, bắt cóc và hãm hiếp;

Whereas the sponsorship refugee program in Canada, assisted by the efforts of Canadian families, Canadian charities, religious groups and non-governmental organizations, contributed to Canada accepting more than 60,000 Vietnamese refugees, among whom it has been estimated that 34,000 were privately sponsored and 26,000 were assisted by the Canadian government;
Xét rằng với chương trình bảo trợ người tỵ nạn ở Canada, được thực hiện với những nỗ lực của các gia đình người Canada, của các hội từ thiện Canada, của các nhóm tôn giáo và các tổ chức phi chính phủ, đã đóng góp vào việc Canada đã chấp nhận hơn 60.000 người tỵ nạn trong số đó có đến 34.000 người được các hội đoàn tư nhân bảo trợ và 26.000 người tỵ nạn được bảo trợ bởi chính quyền Canada.

Whereas the major and sustained contribution by the people of Canada to the cause of refugees was recognized by the United Nations High Commissioner for Refugees when it awarded the Nansen Refugee Award to the “People of Canada” in 1986; And whereas April 30 is referred to by many members of the community of displaced Vietnamese people and their families in Canada as “Black April Day”, or alternatively as “Journey to Freedom Day”, and is, therefore, an appropriate day to designate as a day to remember and commemorate the lives lost and the suffering experienced during the exodus of Vietnamese people, the acceptance of Vietnamese refugees in Canada, the gratitude of Vietnamese people to the Canadian people and the Government of Canada for accepting them, and the contributions of Vietnamese-Canadian people — whose population is now approximately 300,000 — to Canadian society;
Xét rằng đa số sự giúp đỡ duy trì được bởi người dân Canada vì nguồn gốc của việc tỵ nạn của người tỵ nạn được chấp nhận bởi Cao Ủy LHQ về người tỵ nạn, và sự giúp đỡ này đã được tưởng thưởng bằng giải thưởng cao quí về Người tỵ nạn Nansen cho người dân Canada vào năm 1986, và xét rằng ngày 30 tháng 4 được mọi người nói đến trong cộng đồng trong việc họ phải thay đổi cuộc sống và nơi định cư của người dân Việt Nam và gia đình của họ lưu lạc đến Canada như là “ Ngày tháng Tư đen” trở thành “Ngày Hành trình đến Tự do” và do đó thích đáng để trở thành ngày mà mọi người nhớ đến và tưởng niệm những mạng người đã bị mất và những kinh nghiệm đau đớn mà những người tỵ nạn phải trải qua trong cuộc di cư của người dân Việt Nam và sự được chấp nhận cho người Việt Nam được sinh sống tại Canada và được chính phủ Canada chấp thuận và cũng là để nhớ đến sự đóng góp của người dân Canada - và người dân Việt Nam mà số dân này hiện nay có vào khoảng 300.000 người trong xã hội Canada;

Now, therefore, Her Majesty, by and with the advice and consent of the Senate and House of Commons of Canada, enacts as follows/
Do vậy, nay nhân danh Quyền năng của Nữ hoàng,căn cứ và với sự cố vấn và đồng thuận của Thượng Viện và Thứ Dân Viện nước Canada, nay ban hành đạo luật:

SHORT TITLE / Tên gọi ngắn gọn :
1. This Act may be cited as the Journey to Freedom Day Act. JOURNEY TO FREEDOM DAY.
1. Đạo luật này được gọi là “Ngày Hành trình đến Tự do”.

2. Throughout Canada, in each and every year, the thirtieth day of April shall be known as “Journey to Freedom Day”.
2. Khắp đất nước Canada, hàng năm và mỗi năm, vào ngày thứ Ba mươi của tháng Tư sẽ được biết đến như là “Ngày Hành trình đến Tự do”.

3. For greater certainty, Journey to Freedom Day is not a legal holiday or a non-juridical day.
3. Để rõ nghĩa hơn,“Ngày Hành trình đến Tự do” sẽ là ngày lễ kỷ niệm nhưng không phải là ngày nghỉ lễ chính thức.


Asia Clinic, 13h46' ngày thứ Bảy, 25/4/2015

Thứ Hai, 20 tháng 4, 2015

THƯ MỜI NHÀ TÀI TRỢ GO WEST FOUNDATION DỰ BUỔI TRAO GIẢI HỌC BỔNG 2015








Một lần nữa, Go West Foundation xin gửi lời cảm ơn và lời mời chân thành đến tất cả Quý Vị đã giúp chúng tôi giữ lửa và truyền lửa đến thế hệ tương lai của Việt Nam.

Rất mong sự có mặt của Quý Nhà Tài Trợ cho GO WEST Foundation trong 1 năm qua. Danh sách này là danh sách chốt lại ở ngày hôm nay 20/4/2015.

Những ai đóng góp từ hôm nay đến ngày 05/5/2014 cũng vẫn mời bằng thư đáp lễ cảm ơn có chữ ký của tôi.

Nếu ai chưa thấy tên mình trên danh sách, mà có tài trợ thì dùng thư cảm ơn đã đáp lễ có chữ ký của mình để đến dự.

Xin cảm ơn tất cả các bạn đã có tấm lòng với ‪GWF‬ và với thế hệ trẻ Việt Nam.

Đại diện Quỹ Tây Du
BS Hồ Hải

Asia Clinic, ngày thứ Hai, 14h06' 20/4/2015

Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015

THÔNG CÁO BÁO CHÍ BUỔI TRAO HỌC BỔNG CỦA GO WEST FOUNDATION NĂM 2015



Go West Foundation
288 Essex Drive, Rochester Hills, Michigan 48307, USA
Phone: +1-949-505-9378
Người đại diện liên lạc: BS Hồ Hải
Cell phone: 0908383219
Thư điện tử: quytaydu@gowestfoundation.org

THÔNG CÁO BÁO CHÍ

Ngày 20 tháng 4 năm 2015

Go West Foundation – Quỹ Tây Du – xin trân trọng thông cáo tặng 1 học bổng hỗ trợ du học tại Truman State University địa chỉ 100 E Normal St, Kirksville, MO 63501, United States cho ứng viên Huỳnh Trần Khánh Linh.

Lễ trao giải học bổng được tổ chức lúc 19h30 ngày 05/5/2015 tại Khách sạn Grand Silverland số 125 – 133 Lý Tự Trọng Phường Bến Thành, Quận 1, TPHCM, Việt Nam. Tập đoàn Silverland là nhà tài trợ chính cho buổi trao giải học bổng của Quỹ Tây Du.

Huỳnh Trần Khánh Linh là ứng viên duy nhất được lựa chọn trong số 02 ứng viên đã nộp đơn xin học bổng của Go West Foundation vào vòng chung kết cuối cùng của năm học 2015-2016. Cuộc tuyển chọn này do cả 2 Hội đồng Tuyển chọn của Go West Foundation ở 2 nơi Hoa Kỳ và Việt Nam qua các vòng xét hồ sơ, và phỏng vấn với ứng viên và kiểm tra thực tế gia đình của ứng viên.

Suất học bổng trị giá 5.000 USD cho mỗi năm học đại học ở phương Tây. Sau mỗi năm học ứng viên đã được nhận học bổng của Go West Foundation sẽ phải được xét lại hồ sơ học tập, để được tiếp tục trao hay không cho năm kế tiếp, cho đến khi hoàn thành bậc đại học ở phương Tây. Tổng 4 năm đại học tương đượng trị giá 20.000 USD.

Số tiền học bổng này sẽ được Trụ sở chính của Go West Foundation chuyển thẳng vào tài khoản của nhà trường mà ứng viên được cấp học bổng với họ tên, ID của ứng viên, và tài khoản của nhà trường.

Học bổng Go West Foundation được tuyển chọn và trao tặng theo 4 tiêu chí cho ứng viên: năng lực, tư duy độc lập, nhân cách vì cộng đồng, và đã nhận được học bổng ở ít nhất là một đại học phương Tây. Và một tiêu chí cho gia đình ứng viên về mặt kinh tế chưa đủ điều kiện để ứng viên đáp ứng việc học tập và đào tạo nước ngoài.

Đây là lần thứ nhất lễ tổ chức trao học bổng của Go West Foundation sau một năm thành lập. Và cũng là ngày Go West Foundation ra đời đúng 1 năm.

Sau một năm hoạt động, Go West Foundation tự hào và mong đợi khi được đồng hành cùng sự nghiệp phát triển giáo dục của Việt Nam thông qua chương trình học bổng Go West Foundation.

Trong khuôn khổ chương trình học bổng, các sinh viên sẽ được đại diện cho Quỹ Tây Du quảng bá các công việc thiện nguyện của Quỹ, để Quỹ được biết đến rộng rãi cộng đồng du học sinh Việt, đến các học sinh đang có năng lực mơ ước tiếp cận nền giáo dục tiên tiến của phương Tây, đến các cộng đồng người Việt đang làm việc và định cư trên toàn cầu, cũng như tất cả các nhà hảo tâm thiết tha với việc nâng cao khả năng tiếp xúc của sinh viên Việt Nam với các chương trình đào tạo tiên tiến ở các nước tiên tiến trên thế giới.

Chúng tôi rất hy vọng rằng với những suất học bổng này, sẽ là động lực, giúp các em vươn lên, đạt được nhiều thành tích cao hơn trong học tập, trau dồi kỹ năng lãnh đạo, trở thành công dân toàn cầu, nhằm tạo tiền đề phát triển nghề nghiệp bản thân trong một tương lai tốt đẹp hơn.

Về Chương trình học bổng do Quỹ Tây Du – www.gowestfoundation.org – một tổ chức thiện nguyện, phi lợi nhuận do các nhà hảo tâm người Việt sống ở khắp nơi trên thế giới đóng góp, nhằm tạo cơ hội cho thế hệ trẻ tài năng của Việt Nam thuộc thành phần có khả năng nhận học bổng một phần ở các đại học của các quốc gia có nền giáo dục tiên tiến ở Phương Tây, nhưng thiếu phương tiện và điều kiện tài chính bổ sung để du học.

Sứ mạng của Quỹ còn là thực hiện vấn đề chăm lo giáo dục và y tế cho một xã hội Việt Nam tốt đẹp hơn trong tương lai.

Chào thân ái.

Chủ tịch Quỹ Tây Du

BS Hồ Hải

PRESS RELEASE 2015

Go West Foundation
288 Essex Drive, Rochester Hills, Michigan 48307, USA
Phone: + 1-949-505-9378
Contact: Dr. Ho Hai
Cell phone: 0908383219
E-mail: quytaydu@gowestfoundation.org

April 20, 2015

Go West Foundation (Quy Tay Du), a Michigan USA based non-profit organization established on May 5th 2014, is pleased to announce the inaugural annual scholarship award of 2015 to Ms. Huynh Tran Khanh Linh of Thu Duc District, HCMC. The Go West Foundation 2015 scholarship complements Ms. Huynh Tran Khanh Linh’s scholarship and enrollment at Truman State University, Missouri, United States of America.

The Go West Foundation 2015 Scholarship Award ceremony will be held on May 5th 2015 at 7:30 PM in Hotel Grand Silverland, 125 -133 Ly Tu Trong Street, Ben Thanh Ward, District 1, Ho Chi Minh City, Vietnam.

Ms. Huynh Tran Khanh Linh was selected among two finalists of the Go West Foundation Annual Scholarship Award for the upcoming enrollment class of 2015. The selection was vetted by both the Selection Committee and Go West Foundation Board of Directors in Viet Nam and United States of America. Selection criteria were based on academic records, community contribution, critical and independent thinking, interviews and candidates family financial background. Additionally candidates must have received partial scholarship from an accredited college or university in the United States of America.

The scholarship award is worth $5,000 annually based on a 4 years bachelor program at an accredited college or university in the United States of America. The Go West Foundation Scholarship Award will be reviewed annually to ensure the recipient continues to be eligible for the next annual award installment. A total 4 years of scholarship awards amounts to the maximum of $20,000.

The scholarship award disbursement will be paid by Go West Foundation directly to the college or university where the recipient is enrolled.

This is the inaugural scholarship award by Go West Foundation since its establishment a year ago. We are proud to contribute to development and education of Vietnam’s future generation through scholarship assistance for higher education in the United States of America and other developed countries.

With the beginning of Go West Foundation Annual Scholarship program, we hope to send a message to young Vietnamese students, who dream of opportunities to pursue college education in the West, “Have confidence, work hard, go after your dream, you will get a helping hand”. We would like to invite the oversea Vietnamese communities and all potential sponsors to join us to help change Vietnam’s future through better education – one student at a time.

We very much hope that this annual scholarship award will be the driving force to give our younger generation a chance to pursue higher education, to cultivate leadership skills, to become global citizens and to pay it forward for a better future for the next generation.

Go West Foundation is a non-profit organization funded by Vietnamese people living around the world. The mission of Go West Foundation is to help create better opportunities for education and healthcare for Vietnam’s future generations.

With Best Regards.

President of Go West Foundation.

Dr. Ho Hai

Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2015

NÓI LÁO, JOSEPH GOEBBELS VÀ PGS VŨ QUANG HIỂN


"Không có ngược đãi sau 30/4" - phó giáo sư Vũ Quang Hiển.

Hôm nay nghe bài phỏng vấn của BBC với ông phó giáo sư Vũ Quang Hiển về chuyện chính quyền cộng sản Bắc Việt đã đối xử với nhân dân của Việt Nam Cộng Hòa sau ngày 30/4/1975 một cách láo toét, thì mới thấy hết chính sách tuyên truyền của chế độ công sản là bản sao của cựu bộ trưởng tuyên truyền Phát Xít Đức Joseph Goebbels:

"Chân lý là hàng ngàn lần nói láo" - Joseph Goebbels



Một thời người Đức Quốc Xã nói láo, và chính quyền của Hitler đã bị cả thế giới 2 phe tả hữu phải cùng nhau tiêu diệt.

Thế thì người cộng sản còn muốn nói láo đến bao giờ, khi những câu chuyện ở Trại Cổng Trời, và bao nhiêu trại huấn nhục cải tạo khắp các tỉnh thành với chữ K, Z, etc mang bí số như K1, K2, K3, K4... Kn, Z30-D, etc. Những con người đã bị tù đày, hãm hại cả chục năm, gia đình ly tán, bất hạnh. Sau đó buộc phải thả ra vì cả thế giới lên án chế độ cộng sản tàn độc, vô nhân tính. Họ đã được Hoa Kỳ thực hiện chính sách nhân đạo cho đi di tản theo diện HO - Humanitarian Organization (Tổ chức nhân đạo) - vẫn còn đó, thì ông phó giáo sư trả lời như thế nào với những câu: "Tôi nghĩ..." của ông?

Trại giam Cổng Trời từ năm 1959 và sau đó là 1976 dành cho các chính khách và nhân dân miền Nam Việt Nam sau 30/4/1975


Trại Cải-Tạo Hàm Tân Z30-D của CSVN & Cố Thiếu Tá Lê Hữu Cương vào năm 1984, và sau đó ông đã chết không rõ lý do, và chết ở đâu?

Năm 2001, tờ báo Orange County Register của Mỹ đăng một loạt bài với cái tên: "Camp Z30-D: The Survivors - Trại tù Z30-D: Những người còn sống sót" về trại tù cải tạo của cố Thiếu Tá Lê Hữu Cương ở Việt Nam. Kết quả tìm hiểu của tờ báo từ năm 1975 đến năm 2001 cho biết ước tính một triệu người bị giam giữ mà không có cáo buộc chính thức hay được xét xử, và 165.000 người chết. Có cả báo giấy còn lưu trữ ở đây. Vậy ông Hiển trả lời như thế nào về bằng chứng này?

Hơn 1 triệu người Việt phải bỏ đất nước ra đi từ 30/4/1975 đến 1990, mà trong cuộc nội chiến trước đó có thể chết vì bom đạn, họ vẫn không bỏ đất nước ra đi, là vì cái gọi là, "không có ngược đãi sau 30/4" của ông phó giáo sư Vũ Quang Hiển đấy chăng?

Saigon 1988 – Đón người thân “học tập cải tạo”(!) từ miền Bắc trở về tại ga Sàigòn
(Cựu Đại Tá Nguyễn Công Vĩnh – Cựu SVSQ/TVBQGVN/K5)

Ông phó giáo sư Vũ Quang Hiển là một nhà khoa học lịch sử của trường đại học quốc gia Hà Nội, nhưng khi ông trả lời phỏng vấn ông không đem chứng cứ lịch sử thật ra để trả lời, mà ông lập đi, lập lại nhóm từ: "Tôi nghĩ...". Tôi/anh/chị/ông/bà nghĩ là cụm từ cảm tính, chủ quan, phi khoa học, chứ không phải là cụm từ dành cho khoa học, khách quan và biện chứng ông Vũ Quang Hiển ạ. Thế thì ông trả lời dùm tôi nước mắt, và hình ảnh Ông Cựu Đại Tá Nguyễn Công Vĩnh – Cựu SVSQ/TVBQGVN/K5 sau 13 năm bị chính quyền Bắc Việt bỏ tù, và được thả ra năm 1988 như tấm hình đầu tóc bạc phơ này như thế nào?

Và người tù thế kỷ Nguyễn Hữu Cầu là chuyện gì đây ông Hiển?

Ngày 20/04/15 - PHÓNG SỰ TỪ VIỆT NAM: Tâm tình của người tù thế kỷ Nguyễn Hữu Cầu

Ông phó giáo sư Vũ Quang Hiển trả lời như thế nào về lịch sử thuyền nhân Việt Nam phải bỏ đất nước ra đi, rồi bị cướp biển, cá biển giết hại, đến bây giờ vẫn còn những nghĩa địa của họ ở khắp các quốc gia Đông Nam Á, đến nỗi trong tiếng Anh phải có thêm từ: Boat People - thuyền nhân vượt biển của Việt Nam - như phim tài liệu lịch sử sau đây:

Tị nạn Việt Nam - Bến bờ tự do

Lịch sử dân tộc Việt hơn 2600 năm, chiến tranh chiếm hơn một nửa thời gian, nhưng chưa bao giờ dân Việt bỏ nước ra đi, dù có ngàn năm đô hộ giặc Tàu, hay 100 năm đô hộ giặc Pháp, và 30 năm nội chiến từng ngày. Chỉ sau 30/4/1975, người Việt cộng sản cai trị dân Việt, mà dân Việt thà hy sinh mạng sống trên biển cả, trước cướp biển để ra đi là lý do gì, hỡi ông phó giáo sư Vũ Quang Hiển nghĩ? Ông có biết đây là một vết nhơ, nỗi nhục của dân tộc Việt suốt lịch sử dân tộc không bao giờ rửa sạch không, thưa ông Hiển?

Cho đến hôm nay, tháng tư đen của 40 năm sau ngày 30/4/1975 ấym vẫn có 50 người Việt phải vượt biển, bỏ nước ra đi, để người Úc phải trả về, không biết ông Hiển có thấy nhục không?

Ông Vũ Quang Hiễn nghĩ cảm tính rằng không có ngược đãi đối với dân miền Nam Việt Nam, nhưng bao nhiêu thế hệ thanh niên Việt Nam bị đuổi ra khỏi trường học, đẩy đi kinh tế mới nơi rừng sâu, nước độc với bút phê vào tấm lý lịch cá nhân là: "thành phần không hợp tác với cách mạng, không được đào tạo!", mà chính ngay người viết bài này là nhân chứng cụ thể?

Tôi cũng không hiểu sao với cách làm việc phi khoa học của ông Vũ Quang Hiển, mà ông lại lấy được học hàm phó giáo sư? Với cái học hàm ấy, ông sẽ còn phá nền giáo dục Việt Nam đến bao giờ nữa, khi nó đã tụt hậu từ 1-2 thế kỷ? Và những thế hệ được ông Hiển đào tạo sẽ là những con người hay con gì?

Là phó giáo sư ông nói láo trắng trợn, trơ trẽn, không còn liêm sĩ như thế này trước cộng đồng thế giới, không biết về nhà ông sẽ nói và dạy bảo gì với con cháu của ông, hả ông Vũ Quang Hiển?

Nếu đem bằng chứng khoa học khách quan ra để chứng minh ông phó giáo sư Vũ Quang Hiển nói láo, và làm khoa học lịch sử theo cảm tính, chủ quan không giá trị thì vô số bằng chứng, mà không thể đưa ra hết được. Nên tôi chỉ muốn nói với chính quyền cộng sản Việt Nam đương đại rằng, nhân chứng lịch sử bao thế hệ vẫn còn sống. Tài liệu lịch sử với thời đại thông tin toàn cầu vẫn còn lưu mãi đến khi nào trái đất còn sự sống rằng, chính quyền cộng sản Việt Nam đã đối xử tồi tệ với người dân Việt Nam như thế nào? thì đừng nói láo nữa. Khi nói láo trở trẽn thì công cuộc dân vận, địch vận của chính quyền cộng sản chỉ đi đến sụp đổ không lâu, vì mất lòng tin dân chúng.

Ông Hiển trả lời như thế nào về lời phê của ông Phói trưởng ban tuyển sinh thi đại học cho trường hợp người con có cha là Thiếu Tá Công Binh đang bị chính quyền cộng sản bắt đi học tập cải tạo, Xét không cho đi học trường Đại học như trên vào ngày 14/8/1979. Ngày này là có kết quả đậu đại học của các thí sinh hằng năm.

Nói láo nó đã là điều tai hại làm cho đất nước Việt sau 40 năm bị xâm lược bởi cộng sản đã tụt hậu xuống hàng thấp nhất khu vực Đông Nam Á, mà ông thủ tướng đương đại phải công nhận. Nói láo nó đã làm ra nhiều thế hệ Việt Nam là những con cừu không có tư duy, chưa đủ hay sao mà ông Vũ Quang Hiển còn tiếp tục làm sử công nói láo?

Mỗi lần ngày quốc nhục 30/4/1975 đến là mỗi lần những người đại diện cộng sản ở Việt Nam lại nói láo. Nói láo đã trở thành hành động phản động chống lại nhân dân và lịch sử đất nước, và nó cũng là mồ chôn chính những người cộng sản trong tương lai gần.

Tôi gọi ngày 30/4 là ngày quốc nhục bởi vì thoát khỏi nội chiến và thực dân Pháp, thì dân ta lại vào tay đế quốc cộng sản Liên Xô từ 1976 đến 1990, sau hiệp định Thành Đô 1990 thì dân và nước ta lại rơi vào tay đô hộ kiểu mới của Trung Cộng, mà lịch sử hôm nay đã quá rõ trên từng sự kiện chính trị, kinh tế và cả văn hóa.

Dân nâng thuyền cộng sản lên trong sóng gió, thì dân cũng là người lật thuyền cộng sản trong biển lặng bình yên. Hỡi bè lũ cộng sản phản động, đừng nói láo nữa.

Asia Clinic, 8h35' Chúa nhựt, 19/4/2015

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

CHUYỆN ANH CON DÌ

Bài viết rất thực của thầy giáo Trần Đình Trợ, mà câu chuyện đang diễn ra ở các thôn quê Việt Nam, dân nghèo lam lũ, đang vật lộn với cái đói nghèo. Vì nghèo, nên họ đang mơ mộng đổi đời trong chốc lát, và bị một người trẻ có dòng dõi quan lớn được học ở trời Tây về lập ra tập đoàn đa cấp để lừa đảo cả dân tộc như ông cha của anh ta. Nếu không bóc trần sự thật lừa đảo này, thì mai hậu các thế hệ trẻ sẽ đi về đâu?

Một người đã từng bị các công ty môi giới bán hàng đa cấp lừa đảo mất 40 triệu đồng đã nói như sau:

"Những công ty và cò mồi bán hàng đa cấp sống được cơ bản là dựa vào sự lười biếng, tham giầu nhanh, thích hình thức, thích sự "oai". Nông dân chân lấm tay bùn, sau khi gặp chúng nó, tự nhiên thành "nhân viên công ty", quần là áo lượt, ca táp xách đi "như sếp". Và các nhóm lừa đảo đa cấp này sống được, lừa mị được cũng vì mọi thứ của chúng đều mơ hồ, không đúng, không sai nên rất khó "cãi" với chúng. Rất giống bọn cộng sản!

Chung quy lại ngu thì chết."

Một buổi hội thảo của tập đoàn bán hàng đa cấp Unicity do ông chủ Võ Hoài Nam sáng lập.

Võ Hoài Nam - cháu nội của Thánh tướng Võ Nguyên Giáp - chủ tịch tập đoàn Unicity

CHUYỆN ANH CON DÌ

Là con dì mình, anh hơn mình dăm tuổi. Anh là một lực điền hiền lành và cả tin.
Tháng trước, anh đến chơi, khoe:
- Anh sắp trả hết nợ ngân hàng rồi. Sau đó anh sẽ giàu, rất giàu.

Anh hạ giọng:
- Anh sẽ giúp chú cùng giàu. Trong mấy anh em, xem ra chú có vẻ đức độ và có đọc sách. Nhưng chú làm ăn kém, anh thương chú.

Không kịp cho thằng em kịp ngạc nhiên, anh tiếp:
- Ở hiền gặp lành, vừa rồi anh gặp quý nhân. Họ mời anh cùng tham gia làm giàu cho đất nước.

Mình ngờ ngợ, hỏi:
- Bán hàng đa cấp, phải không?

Anh mắng:
- Tất nhiên rồi, lại còn hỏi. Anh nhiều tuổi, chả lẽ họ mời anh làm sếp nữa hay sao. Thời này, chỉ có làm sếp và bán hàng đa cấp là rất mau giàu mà lại phục vụ Tổ quốc thôi...

Mình hết hồn, cắt ngang:
- Anh đã nạp tiền chi cho họ chưa?
- Ờ, họ thương anh nghèo, bỏ tiền túi ra cho anh vay tất. Anh chỉ nạp chút gọi là...

Mình giật giọng:
- Bao nhiêu?
- Thì anh bán đôi hươu, bán bò, được trên vài chục.

Mình hét to lên:
- Đòi về ngay, anh già rồi mà khờ như con nít.

Anh nạt:
- Chuyện của anh, chú đừng lo. Anh đến là để tặng chú cơ hội. Chú hãy tham gia mua hàng của bọn anh đi...

Mình sầm mặt:
- Chưa có cái mặt mẹt bán hàng đa cấp mô, bước lọt vô ngõ nhà em. Nếu anh đến để bán hàng đa cấp, thì mời anh bước ra ngay.

Anh nhìn mình có vẻ thương hại, ra về.

* * * *

Anh về rồi, mình cũng hơi hối hận. Mình quá nóng nảy nên đã vô lễ với anh. Mấy hôm sau hết giận nghĩ lại, lại thấy thương anh chị và các cháu, mình gọi điện cho đứa cháu, nói rõ mọi chuyện. Nó bảo:
- Chú ơi, cả nhà cháu cũng đã tập trung khuyên bảo, nhưng cha bảo thủ không nghe. Hôn may, cha bán hết cây cối trong vườn, đi vay hàng xóm để trồng đủ tiền cổ phần cho bọn chúng rồi.

Sáng qua, mình lại nghe tin hội bán hàng đa cấp ở Thị trấn sắp bỏ chạy, một số khách hàng đã đến đòi tiền. Chập tối, mình đến nhà anh. Anh nghe mình nói xong, ôn tồn bảo:
- Bán hàng đa cấp, bán thực phẩm chức năng là hoạt động được Đảng và Chính phủ ta cho phép và ủng hộ. Họ không bao giờ nỡ lừa dân, mà ngược lại, họ sẽ làm cho toàn dân giàu và họ sẽ biến Việt Nam thành cường quốc.

Mình hơi mất bình tĩnh, cắt ngang:
- Anh có tin họ tuyệt đối không?
- Sao lại không. Chú không thấy cơ cấu hoạt động của bán hàng đa cấp rất giống cơ cấu hoạt động của nhà nước và đảng ta à? Cũng nhiều cấp bậc y như thế, và cấp trên thì hưởng nhiều hơn. Cấp càng cao thì hưởng lợi càng nhiều.

Mình há hốc mồm, không trả lời được. Anh tiếp:
- Còn thực phẩm chức năng lại rất giống những điều mà ti vi, báo chí nói đấy thôi. Nó cũng không có tác dụng chữa bệnh, nhưng nó cũng làm cho người sử dụng cảm thấy khỏe hẳn ra.

Thấy mình dợm về, anh giữ lại:
- Anh tin tuyệt đối vào Bán hàng đa cấp và Thực phẩm chức năng. Anh tin Đảng chính phủ và tin vào báo chí, tivi như thế nào, thì tin họ y như vậy. Với anh, chính quyền và hàng đa cấp là một. Loa đài và thực phẩm chức năng cũng chỉ là một...

Thấy mình tái mét mặt, anh động viên:
- Chú đừng để mất lòng tin thì sẽ không lo thiếu tiền. Anh và nước Việt Nam sẽ rất giàu, giàu ngay trong đầu năm sau thôi. Tức là giàu vào tháng giêng năm 2016. Chú chờ mà xem.

Asia Clinic, 15h42' ngày thứ Tư, 15/4/2015

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015

LÀM SAO ĐỂ ĐẠT CHỈ TIÊU CHẶT HẠ ĐỦ 6.700 CÂY XANH HÀ NỘI?


Sau khi dân lên án việc chính quyền địa phương Hà Nội, thì việc chặt hạ 6.700 cây xanh đã tạm ngưng từ quyết định của chủ tịch UBND thủ đô Hà Nội.

Nhưng mấy ngày gần đây có một hiện tượng các cây xanh cổ thụ ở các đường phố thủ đô Hà Nội bị ai đó lén lút gọt vỏ để cây chết.

Mặc dù chưa tìm ra thủ phạm, nhưng những hình ảnh đau lòng này cần phải được lên án. Nên tôi đưa lên đây để chính quyền xem xét và xử lý những kẻ phá hoại môi trường sống của Hà Nội này.











Asia Clinic, 15h58' ngày thứ Hai, 13/4/2015

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

THƯ LÝ QUANG DIỆU GỬI CHO MARGARET THATCHER VỀ VẤN ĐỀ THUYỀN NHÂN TỴ NẠN VIỆT NAM NĂM 1979

Bài đọc liên quan: Nước mắt chính trị gia

Về mặt chăm lo đất nước Singapore nhỏ bé thì ông Lý Quang Diệu là một người có tâm, và có tầm nhìn chiến lược toàn cầu. Nhưng trong ông vẫn mang tư tưởng của Mao Trạch Đông học từ Tần Thủy Hoàng: "Thiên hạ đại loạn thì Trung Hoa được nhờ".

Tư tưởng ấy đã được ông Lý Quang Diệu áp dụng đưa Singapore trong cuộc chiến tranh Việt Nam, Singapore đã buôn bán dầu và các nhu yếu phẩm cho cuộc chiến này. Trong 30 năm nội chiến Việt Nam, Thái Lan, Mã Lai Á và Singapore là 3 quốc gia kiếm lợi nhuận nhiều nhất cho quân nhu, khí tài phục vụ chiến tranh.

Nhưng sau 30 tháng 4 năm 1975, dân Việt Nam vì đời sống quá khó khổ và áp bức của chính quyền mới, họ đã bỏ nước ra đi bằng con đường vượt biển. Chính ông Lý Quang Diệu là người đưa ra chủ trương không tiếp nhận thuyền nhân Việt Nam. Và ông không chỉ cấm tại đất nước của ông, mà ông còn muốn các quốc gia khác từ chối tiếp nhận thuyền nhân Việt Nam qua bức thư ông gửi cho bà thủ tướng đương nhiệm Anh lúc bất giờ - Margaret Thatcher - sau đây:



"Ngày 5/6/1979

Thưa Thủ tướng,

Cảm ơn bà về bức thư ngày 30 tháng Năm.

Vấn đề người tị nạn này rất nghiêm trọng và có lẽ sẽ còn tồi tệ hơn.

Tháng trước, tại một hội nghị quốc tế ở Jakarta ngày 15-16 tháng Năm, đại diện Việt Nam đã tuyên bố rằng Việt Nam sẽ cho phép 10,000 người di tản hợp pháp mỗi tháng. Ông ta ước chừng dè dặt là có khoảng 600,000 người muốn ra đi. Phần lớn cho rằng con số ấy có thể lên đến gần một triệu.

Bà có đề nghị tôi thỉnh nguyện chính phủ Đài Loan nhận những người tị nạn trên con tàu "Roach Bank". Vì quan điểm của chính nước tôi trong vấn đề người tị nạn Việt Nam, tôi không thực sự là người thích hợp để đưa ra yêu cầu đó. Chính sách của Đài Loan không khác gì chính sách của Singapore. Tuy nhiên, tôi sẽ đề nghị họ cân nhắc việc đưa ra một ngoại lệ, ngoại lệ duy nhất, cho những người tị nạn trên tàu "Roach Bank". Tôi không lạc quan về kết quả, vì tôi biết rằng nếu họ chấp nhận thì cử chỉ đó sẽ kéo theo hàng ngàn người tị nạn khác.

Tôi tin rằng những tin tức về vấn đề người tị nạn trên truyền thông và từ các phát ngôn viên của các chính phủ phương Tây chỉ làm lợi cho chính quyền Việt Nam. Chú trọng vào những giải pháp có thể đặt ra, chẳng hạn nước nào sẽ đảm nhận những người tị nạn nào và bao nhiêu, truyền thông đã biến họ thành đối tượng cho sự đổ lỗi lẫn nhau giữa các chính quyền phi cộng sản. Các nước này sẽ bảo đảm được quyền lợi của mình hơn, nếu tập trung năng lượng vào việc vạch trần sự bỉ ổi của chính quyền Việt Nam. Phải nói, phải nhắc đi nhắc lại, cho nhân dân và các nhà lãnh đạo trên toàn thế giới biết rằng chính quyền nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam chính là kẻ tích cực xúc tiến cuộc di tản ồ ạt này, gây thiệt hại nặng nề cho các nước Đông Nam Á.­­

Chúng ta phải đẩy họ vào thế thủ. Các nhà lãnh đạo Việt Nam không phải là những kẻ điên rồ vô lý như kiểu Idi Amin[6]. Họ có đầu óc lạnh lùng tính toán, không hề biết động lòng với chính đồng bào mình, nhưng làm phép tính giữa chi phí và lời lãi thu về thì rất nhanh. Chỉ có nguy cơ bị cộng đồng quốc tế ruồng bỏ mới khiến họ phải suy xét lại đường lối hiện tại. Từ giờ đến lúc đó, họ sẽ còn tung ra hàng ngàn người tị nạn mỗi tuần.

Kính thư

Lý Quang Diệu"

Asia Clinic, 17h49' ngày Chúa Nhựt, 05/4/2015

Thứ Bảy, 4 tháng 4, 2015

THÔNG TIN NHẢM VỀ GIẾT NGƯỜI LẤY TẠNG BÁN!



Gần đây trên báo chí và thế giới mạng đưa tin nhiều phụ nữ và bé gái Việt bị bắt cóc đem đi lấy tạng vời hình ảnh rất không đúng. Nên tôi viết ghi ncvhu1 này để các bạn hiểu một chút về ghép tạng.

Ghép tạng là một kỹ thuật phẫu thuật tinh vi và cao nhất hiện nay của y học toàn cầu. Tôi xin tóm tắt đơn giản nhất để mọi người hiểu, mà không bị lừa.

Một đội ngũ ghép tạng gồm 2 ê kíp phải đồng bộ với nhau, được làm việc trong điều kiện vô trùng tuyệt đối và chạy đua với thời gian một cách nghiêm ngặt bằng cách bấm giờ đồng hồ. Hai ê kíp này gồm:

1. Ê kíp lấy tạng và bảo quản tạng từ người cho.

2. Ê kíp ghép tạng từ người cho sang người nhận.

Lấy tạng từ người cho để có thể ghép được vào cơ thể người nhận thì khó hơn là ghép tạng vào cơ thể người nhận - bệnh nhân. Vì nó đòi hỏi tạng lấy phải giữ nguyên vẹn được tạng, mạch máu, các bộ phận kèm theo phục vụ cho việc nuôi tạng thật tốt để có thể ghép thành công, và còn phải giữ mạng sống của người cho sau khi lấy tạng.

Đội ngũ lấy tạng được đào tạo lâu hơn đội ngũ ghép tạng từ ít nhất là 6 tháng, và dĩ nhiên phải giỏi hơn đội ngũ ghép tạng cho người nhận về mặt kỹ thuật ghép tạng. Trong đội ngũ lấy tạng gồm 3 ê kíp nhỏ:

1. Đội ngũ gây mê.

2. Đội ngũ phẫu thuật.

3. Đội ngũ tẩy sạch tế bào máu và lưu trữ tạng.

Tạng lấy ra xong phải rửa sạch những tế bào máu còn sót bên trong mạch máu để khi ghép giảm thiểu tai biến loại ghép đến tối đa. Sau đó đưa vào dung dịch nuôi dưỡng và điều kiện nhiệt độ tối ưu để tạng có thể sống chỉ trong từ 2-6h đồng hồ là thời gian vàng để ghép lại cho người nhận được.

Vì thế khi tiếng hành ghép tạng là luôn luôn có 2 ê kíp song hành lấy và ghép tạng phải khớp nhau thời gian thì khả năng tạng sống sau ghép đạt hiệu quả cao nhất. Nếu không thì tạng sẽ chết hoặc bị tai biến loại ghép sau ghép.

Những trường hợp ghép tạng theo chương trình đã chuẩn bị kỹ thì đã khó. Nhưng ghép cấp kỳ trong trường hợp những người hiến tạng tử vong do tại nạn không báo trước thì rất khó khăn, và đòi hỏi sự đồng bộ và cấp kỳ. 

Lịch sử ghép tạng có những giai đoạn rất đáng ghi nhớ. Giai đoạn đầu là sự bùng nổ và hưng phấn tích cực vì lòng nhiệt thành cứu sống người bệnh. Sau đó, bây giờ là sự điềm tỉnh và có chuẩn của nó. Ví dụ như câu chuyện tôi ví dụ sau đây:

Ở các quốc gia phương Tây và Bắc Mỹ do điều kiện thời tiết mùa Đông bão tuyết, các người hiến tạng nhiều khi chết bất đắc nghì tử, thì phải lấy tạng cấp kỳ. Trong khi đó, người đăng ký ghép tạng thì rất đông đang chờ đợi. Tình huống này xảy ra khi người hiến thì ở 1 tiểu bang hay 1 tỉnh cách xa nhiều ngàn km. Cho nên, các trung tâm ghép tạng liên lạc nhau về thông tin người nhận tạng, để khi có trường hợp có tạng bất ngờ thì báo nhau, rồi 2 bên cùng thực hiện lấy và chuẩn bị ghép tạng. Có những trường hợp mà cả ê kíp lấy tạng chết vì rơi máy bay do bão tuyết, vì sau khi lấy tạng ở Wasington state hay California,  rồi phải mang tạng đó sang Machachusetts để ghép tạng vào người nhận trong bão tuyết. Nếu quá trình vận chuyển tạng này mà chậm trễ thì tạng sẽ khó lòng ghép vào cho người nhận thành công.

Sau những cái chết oan uổng của đội ngũ lấy và ghép tạng vì trên đường đem tạng đi ghép. Giờ đây các trung tâm ghép tạng gần nhau liên kết với nhau làm sao cho việc chuyển tạng lâu nhất không được quá 3h đồng hồ và phải an toàn tuyệt đối cho đội ngũ chuyển tạng.

Sau ghép là quá trình phục hồi, và cả một thời kỳ còn lại người nhận phải dùng thuốc chống loại ghép rất tốn kém. Nên ghép tạng là một phẫu thuật chỉ dành cho người giàu. Người nghèo chỉ có thể ghép được khi và chỉ khi có sự tài trợ của các hãng dược đa quốc gia, hoặc các tổ chức lớn có kinh tế giàu mạnh, thì mới lo nổi cả một thời gian dài về thuốc men cho người được ghép.

Hơn nữa, không có bệnh viện nào trên thế giới này chấp nhận giết người lấy tạng bán cho người khác ghép vào. Nên chuyện mua tạng từ các tổ chức giết người lấy tạng là một tội ác, không chỉ là vi phạm đạo đức ngành y, mà còn là tội ác của nhân loại. 

Tạm thời là thế để mọi người đừng dễ tin khi thấy một tấm hình chỉnh sửa kiểu lấy tạng như ở các lò mổ thịt súc vật bán ngoài chợ, như hình đã đưa trong bài viết này.

Asia Clinic, 7:53' Chúa Nhật, 05/4/2015