nha ban quan tan binh | mua nha quan tan binh
Hiển thị các bài đăng có nhãn nước Nga. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn nước Nga. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

ĐỐI TÁC ĐÀN EM ƯA THÍCH CỦA TRUNG HOA


Nhất Phương (dịch) 1/04/2013

Vài lời của người dịch

Gần đây khá nhiều người Việt vô tư tin rằng nước Nga của ông Putin “hướng đông” là để kiềm chế sự trỗi dậy nguy hiểm của Trung Quốc. Việc Nga muốn hay được mời (?) quay lại Cam Ranh cũng được khá nhiều người mắc hội chứng “nước Nga nhân hậu” và giàu trí… tưởng bở diễn dịch như vậy.

 Người Việt chớ quên khi Trung Quốc đánh chiếm Trường Sa của Việt Nam năm 1988, Nga Xô có nguyên cả căn cứ hải quân tại Cam Ranh. Có lẽ lúc đó họ đang chơi bài và nốc Vodka? Nga Xô thậm chí từ chối đề nghị của Việt Nam cùng lên tiếng phản đối, như chúng ta đã biết.

Nga và Trung Quốc đang muốn xây dựng và củng cố mặt trận bảo vệ hệ thống độc tài, ngăn chặn những quốc gia muốn thoát ra khỏi gọng kìm của hệ thống độc tài của họ thì đúng hơn. Nga quay lại Cam Ranh là để cùng Trung Quốc ngăn chặn thế lực “thù địch” muốn chống phá hệ thống độc tài tham nhũng, đúng như ngài đại tá tuyên giáo Thanh đã nói.

Kết luận của bài viết của nhà phân tích chính trị người Nga Georgy Bovt dưới đây đáng để cho ta suy nghĩ.

***

Bất cứ khi nào có đàm phán cấp cao giữa Nga và Trung Quốc, truyền thông Nga dường như đồng thanh nói chính sách ngoại giao của Moscow đang hướng Đông. Suy diễn đó có cơ sở, nhưng thực tế ngày càng cho thấy Nga đang đóng vai một đối tác đàn em.

Moscow rõ ràng rất hài lòng khi Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình (TCB) chọn Nga làm nước bắt đầu cho chuyến thăm nước ngoài đầu tiên của mình. Cả hai bên dùng chuyến thăm này để đưa ra những tuyên bố về quan hệ đối tác thân thiện và chiến lược. Khác hẳn châu Âu và Hoa Kỳ, Trung Quốc không mắng mỏ Nga về việc vi phạm nhân quyền. Người Trung Quôc là bậc thầy về nghi lễ xã giao và từ lâu đã học được cách đạt mục đích bằng những mánh rất khéo lấy lòng đối tác và không bao giờ hạ nhục đối tác. Đáp lại những lời lẽ sướng tai về tình bạn, đối tác, quan hệ bình đẳng và tôn trọng lẫn nhau, Nga đã thừa nhận với Trung Quốc rằng Nga ít khi nhất trí với phương Tây.

Chủ yếu nhờ những chuyến tàu chở dầu sang Trung Quóc, khối lượng thương mại giữa Trung Quốc và Nga đã lên tới 88 tỉ đô-la Mĩ năm 2012. Thỏa thuận chính mà ông Tập đã ký trong chuyến thăm này chủ yếu tập trung vào việc bán dầu cho Trung Quốc. Người đứng đầu GazpromAlexei Miller nói rằng Trung Quốc sẽ cấp tín dụng cho việc xây dựng đường ống Siberia. Theo Miller, gas sẽ được chuyển tới Trung Quốc vào năm 2018. Hợp đồng dự định sẽ được ký vào tháng Bảy 2013 mặc dù chưa thỏa thuận được về giá cả. Trung Quốc muốn trả thấp hơn nhiều so với khách hàng châu Âu, nhưng dường như Nga đã mệt mỏi vì khách hàng châu Âu khó tính nên rất có thể sẽ nhượng bộ Trung Quốc. Sau hết,Moscow đã bán điện cho Trung Quốc với giá thấp hơn so với bán cho dân Nga trong nước.

Nga cũng có kế hoạch bán nhiều dầu hơn cho Trung Quốc. Với Rosneft cầm đầu, Nga sẽ tăng lượng dầu bán cho Trung Quốc từ 15 triệu tấn hiện nay lên 31 triệu tấn trong vòng 20 năm tới. Rosneft sẽ sử dụng tín dụng của Trung Quốc để tăng sản lượng đáp ứng nhu cầu của Trung Quốc. Trung Quốc dự định xây một nhà máy lọc dầu ở tỉnh Thiên Tân có khả năng lọc 13 triệu tấn dầu thô một năm, trong đó Nga sẽ cung cấp 9 triệu tấn. Điều này dễ hiểu vì Nga không xây dựng thêm nhà máy lọc dầu do các nhà máy của Nga hiện chỉ sản xuất được sản phẩm chất lượng cực kỳ thấp.

Nga cũng sẽ bán than cho Trung Quốc, mặc dù Trung Quốc khai thác ngay trên đất Nga khá nhiều. Tương tự như ở châu Phi, Trung Quốc xây dựng đường sá và nhà máy điện trên đất Nga để hỗ trợ cho việc khai thác than. 

Có một yếu tố quan trọng hơn nữa trong quan hệ Nga-Trung: dầu của Nga chỉ chiếm 8% trong lượng tiêu thụ của Trung Quốc, than thì còn ít hơn. Do vậy, vì Bắc Kinh có thể tìm những nguồn cung khác, Trung Quốc, ở mức ảnh hưởng thấp nhất, ở thế mạnh có quyền đặt ra luật chơi cho những thương thảo tương lai.

Trước đây không lâu, Nga còn là nhà cung cấp vũ khí chính cho Trung Quốc Ngày nay, tình hình đã thay đổi – tất nhiên bất lợi cho Nga. Chỉ 10 năm trước, hàng hóa và thiết bị công nghiệp chiếm 30% khối lượng mậu dịch của Nga đối với Trung Quốc. Nay chỉ còn 1,5%. Nga bây giờ mua máy móc kim khí của Trung Quốc, việc mà chỉ mấy năm trước đây được coi là chuyện vô lý. Chỉ một thời gian ngắn trước đây, Nga là nhà cung cấp vũ khí chính cho Trung Quốc. Nay Trung Quốc gần như không có nhu cầu mua vũ khí của Nga khi họ đã sao chép được những gì họ cần. Những vũ khí Trung Quốc mua của Nga không để sử dụng cho những chiến dịch chống Nga, nên chỉ có thể sử dụng trong cuộc chiến với Đài Loan. Ví dụ, Trung Quốc chỉ mua số lượng nhỏ máy bay chiến đấu SU-27 và một nửa số đó chỉ phục vụ huấn luyện. Số lượng nhỏ như vậy không thể đáp ứng được nhu cầu trang bị quân đội khổng lồ của Trung Quốc, nhưng đủ để huấn luyện không quân. Nhưng mới đây thôi, Trung Quốc khước từ đề xuất của Nga sản xuất Su-27 với giấy phép của Nga. Họ bắt đầu tự sản xuất máy bay J-11B theo mẫu Su-27 cũng như công nghệ của Mig và máy bay của Israel.

Thật đáng kinh ngạc khi thấy Nga không mảy may bận tâm đến quan hệ Trung-Nga một chiều này.Những người cầm đầu Kremlin giả vờ không biết và coi đây là quan hệ bình đẳng và tôn trọng lẫn nhau vì họ nghĩ rằng Trung Quốc đã sẵn sàng nhập phe với Nga trong một mặt trận thống nhất chống Mỹ. Nếu vậy, những người ở Kremlin đã tự lừa dối mình: Trung Quốc không bao giờ để kẻ khác sử dụng mình làm công cụ trong quan hệ đối ngoại – trừ khi chính Trung Quốc muốn vậy.


Thứ Bảy, 7 tháng 7, 2012

PUTIN HÓA MỄ TÂY CƠ


Bài viết gốc: The Putinization of Mexico

Bài viết của bà Denise Dresser, Giáo sư Khoa học chính trị, của Viện Công nghệ tự trị của Mễ Tây Cơ(Instituto Tecnológico Autónomo de México).

Bài dịch của Nguyễn Ngọc Khánh - BS Hồ Hải hiệu đính
MEXICO CITY - Trước khi cuộc bầu cử tổng thống Mễ Tây Cơ vừa kết thúc, tình hình bất mãn xã hội công khai trong nước rõ như ban ngày. Dân chúng Mễ Tây Cơ từ tất cả các tầng lớp xã hội đời sống dường như đã lo ngại về việc leo thang bạo lực, tăng trưởng kinh tế èo uột và vai trò quyền lực mờ nhạt của Đảng Hành động quốc gia (PAN). Với 60.000 người thiệt mạng trong các cuộc chiến chống ma túy, nhân dân Mễ Tây Cơ - giống hệt nhân dân Nga trong việc theo đuổi quá trình chuyển đổi dân chủ sau những năm đầu hỗn loạn dưới thời Boris Yeltsin - đã lựa chọn sự thoái lui về chính trị, nó được củng cố bằng nỗi luyến tiếc quá khứ thống trị bởi tập đoàn độc tài, tham nhũng.

Lúc này, với nền dân chủ gắn liền với tình trạng vô chính phủ, hỗn loạn và mất an ninh, Đảng Cách mạng Thể chế (PRI), chính đảng cầm quyền ở Mễ Tây Cơ trong suốt 7 thập kỉ qua cho đến tận năm 2000, đã được hưởng lợi. Đảng PRI đã hứa hẹn khôi phục lại trật tự xã hội, khả năng dự báo và giảm thiểu tình trạng bạo lực gây ra bởi các tập đoàn ma túy, cho dù việc đảng PRI phải làm là đạt được sự thỏa hiệp với các tập đoàn ma túy.

Do đó người dân Mễ tây Cơ đã phản ứng lại bằng một hành động thích đáng, không bỏ phiếu ủng hộ đảng cầm quyền PAN vì một nền kinh tế tăng trưởng trung bình hằng năm chỉ có 1.5% trong suốt 12 năm vừa qua, cũng như mức độ mất an ninh chưa từng có ở Mễ Tây kể từ cuộc cách mạng của nước này 100 năm trước. Song, quan trọng nhất có lẽ là, đảng PRI gặt hái những thuận lợi tốt nhất: chiến dịch quảng bá trường kì biến ứng cử viên của đảng mà bây giờ là Tổng thống đắc cử, Enrique Peña Nieto, thành một chính khách được lòng dân nhất của Mễ Tây Cơ.

Peña Nieto là sản phẩm của hai mạng lưới truyền hình đã chuẩn bị chu đáo cho ông ta trở thành người nắm quyền lực và sau đó đưa ông lên làm Tổng thống. Chiến lược chính trị của đảng PRI là hình tượng của "cậu bé vàng": khuôn mặt tài tử, tiền bạc rủng rỉnh, cùng sự hỗ trợ của mạng lưới truyền hình và giới tinh hoa một thời của Mễ Tây Cơ đang khao khát trở lại con đường quyền lực. Nói cách khác, sự trỗi dậy của Peña Nieto đại diện cho một khối liên minh các nhà tài phiệt kinh tế chính trị, sở hữu những lợi ích độc quyền, các lực lượng giữ gìn trật tự, và quần chúng nhân dân đã bị vỡ mộng về thể thức bầu cử dân chủ.

Đối với nhiều người dân Mễ Tây Cơ, sự khôi phục quyền hành của một đảng phái đã điều hành theo lối độc đoán quay lại mà không tự đổi mới chính mình, không là một nguyên nhân khiến họ quan tâm hay mất ăn mất ngủ. Họ coi việc trở lại của đảng PRI như thể nó là một dấu hiệu bình thường của nền dân chủ, của cái gọi là “tống cổ những tên vô tích sự ra ngoài”. Những câu sấm truyền dành cho sự lạc quan của người dân tiên đoán rằng đảng PRI sẽ buộc phải ban hành các cải cách về cơ chế mà các cải cách này đã bị hẹn lần lữa trong nhiều năm qua bỡi đảng PAN.

Sẽ thực sự là may mắn cho Mễ Tây Cơ nếu như một kỷ nguyên mới trong những nhiệm kỳ tổng thống của đảng PRI là một biểu hiện của sự luân chuyển lành mạnh trong việc nắm quyền thay vì là một bước thụt lùi đáng tiếc. Song bất kỳ sự phân tích hợp lý nào về đảng PRI hiện tại lại không ủng hộ dự đoán đó, mà lại nghiêng về một mơ tưởng hảo huyền của người dân Mễ Tây Cơ.

Như Tom Friedman đã chỉ rõ, ba băng đảng đang cùng tồn tại ở Mễ Tây Cơ ngày nay: “băng Narcos, băng No, và băng NAFTA.”(1). Những băng đảng này, tương ứng với, các ông trùm ma túy, những kẻ trục lợi từ tình hình hiện tại, và tầng lớp trung lưu khao khát sự thịnh vượng.

Đảng PRI, theo định nghĩa, là đảng của “Băng đảng No”. Băng đảng này phản đối những cải cách cơ chế cần thiết nhằm để bảo vệ các việc làm trục lợi(rent-seeking practices); từ chối những ứng cử viên vì dân để ủng hộ giới tinh hoa thuộc đảng phái vô trách nhiệm; chùn bước trong việc hiện đại hóa nghiệp đoàn, theo thông lệ của chủ nghĩa nghiệp đoàn(2) mà thi hành; và từ chối dỡ bỏ sự độc quyền mà đảng thiết lập. Đảng PRI và Peña Nieto là “Những kẻ nắm quyền phủ quyết”, bởi vì chúng tạo nên một sự chống cự chủ yếu nhất tới bất kì sự thay đổi nào mà sẽ đưa Mễ Tây Cơ đến với đổi mới, tư nhân hóa, đương đầu với thách thức, hoặc tu sửa lại hệ thống mà chúng đã thai nghén và bây giờ, một lần nữa, băng đảng No giành lại quyền kiểm soát.

Đảng PRI đã chứng tỏ trong kì bầu cử lần này rằng nó có nhiều tiền hơn, đoàn kết hơn, kỷ luật hơn, và khao khát thành công hơn so với bất kì đối thủ nào. Nhưng thật không may rằng, nó vẫn duy trì việc đi theo chủ nghĩa bảo vệ lợi ích phe nhóm, chủ nghĩa nghiệp đoàn, tổ chức tham nhũng mà không tin vào sự tham gia của nhân dân, sự giám sát và cân bằng quyền lực, tính cạnh tranh, tinh thần trách nhiệm, hoặc giám sát công đoàn nhà nước.

Tuy nhiên, đất nước mà PRI giờ đây sẵn sàng lãnh đạo trở lại đã thay đổi từ từ, chậm nhưng chắc. Thanh niên của đất nước này giờ đây ít hưởng thụ và đòi hỏi nhiều hơn, bớt thụ động và đa chiều hơn. Bây giờ là nhiệm vụ của tất cả người dân Mễ Tây Cơ, những người đã diễu hành và hành động và gần đây đã xuống đường ăn mừng Peña Nieto phải đảm bảo Quá trình Putin hóa chỉ là một hiện tượng của người Nga chứ không phải ở Mễ Tây Cơ.

Ghi chú:
1. Narcos, No’s and Nafta:là tựa đề của một bài viết của Tom Friedman trên New York Times. Nó nói lên 3 tầng lớp tinh hoa của Mễ Tây Cơ đã và đang thao túng chính trường nước này. Trong đó tầng lớn Nafta xuất thân từ những trí thức yêu nước từ những trí thức thành thị và tầng lớp trí thức lớn lên từ tỉnh lẻ là thực sự muốn gầy dựng Mễ Tây Cơ. Còn tầng lớp Narcos là băng đảng mafia kiểu Ý chuyên buôn lậu, kể cả heroin, cần sa và thuốc phiện. Tầng lớp No là tầng lớp chính trị thủ cựu, độc tài và trục lợi từ những chính sách công và kẻ hở của luật pháp Mễ Tây Cơ.

2. Chủ nghĩa nghiệp đoàn:Cha đẻ của Công đoàn thế giới xuất nguồn từ tổ chức nghiệp đoàn bến cảng Chicago nước Mỹ từ năm 1883. Nó cũng là tổ chức khai sinh ra ngày quốc tế lao động 01/5 trên toàn cầu. Ban đầu là đấu tranh của đại diện giai cấp vô sản là công nhân với giới thợ thuyền chống lại bóc lột của giới chủ. Nhưng sau đó, có những giai đoạn nó nhuốm mùi mafia, khi giới lãnh đạo này bắt đầu thao túng các ông chủ tập đoàn và ăn chia để giàu sang. Câu chữ của tác giả bài viết ý muốn nói chủ nghĩa nghiệp đoàn ở đây là kiểu các công đoàn trong nước Mễ Tây Cơ bắt tay với tầng lớp No để bảo vệ chiếc ghế của đảng PRI hơn là vì quyền lợi của người dân.

Asia Clinic - 17h10' ngày thứ Bảy, 07/7/2012

Thứ Ba, 3 tháng 7, 2012

TIỀM NĂNG TRỚ TRÊU CỦA PUTIN

Cảm ơn cháu Nguyễn Ngọc Khánh đã dịch bài này. Xin mời mọi người đọc bài nước Nga để nhìn về nước Việt tương lai.

Bài đọc liên quan:

Bài viết gốc: Putin’s Ironic Potential

Bài viết của bà Lilia Shevtsova, bà là trợ lý cao cấp của Quỹ Carnegie cho Hòa bình Quốc tế tại Mạc Tư Khoa.

MẠC TƯ KHOA – Sự tái chinh phục của Vladimir Putin trên cương vị tổng thống Nga đã gặp phải sự chế giễu rộng rãi kể cả trong và ngoài nước. Tuy nhiên, sự trở lại điện Kremlin của nhà độc tài này có thể là hy vọng tốt nhất của nước Nga để đưa nước này thoát khỏi tình trạng trì trệ.

Với sự khinh miệt công khai của mình dành cho xã hội Nga - được minh họa bằng sự phản ứng đầy nhạo báng của Putin trước các cuộc biểu tình rộng khắp - cũng như sự kiêu ngạo của ông, việc sẵn sàng bóp nghẹt bất đồng chính kiến, và nỗi sợ hãi phải cạnh tranh, Putin đã đơn thương độc mã bác bỏ sự hoang tưởng dai dẳng, bằng cách chính bản thân ông ta truyền bá: cá nhân hoá quyền lực có thể hiện đại hóa đất nước trong khi vẫn duy trì sự ổn định.

Chắc chắn là, điện Kremlin của Putin - và những sai nha tham nhũng của ông ta - vẫn nắm quyền hành (to call the shots) . Và, trong khi quyết định quay trở lại cương vị tổng thống đã làm phật lòng các phần tử năng động nhất của tầng lớp dân cư thành thị Nga, những  công dân của phần còn lại nước Nga vẫn không hài lòng nhưng không lên tiếng. Tương tự như vậy, tầng lớp chính trị và trí thức suy đồi ở nước Nga, những người mà dân chúng trông cậy rằng sẽ ủng hộ sự đổi mới, đã sao lãng việc hành động. Giá dầu tăng toàn cầu, nỗi sợ sự đổi mới cố hữu, thiếu một sự lựa chọn khả thi, và sự trông chờ vào của bố thí của nhà nước đã giữ nước Nga trong tình trạng trì trệ.

Hơn nữa, điện Kremlin của Putin đã sử dụng phương Tây - vốn mong muốn sự  tham gia và một sự "thiết lập lại" chính sách với Nga - nhằm hợp pháp hóa chế độ độc tài  và cung cấp những cơ hội cho những sai nha tha hóa của mình hội nhập vào xã hội phương Tây. Thật vậy, bằng cách sử dụng phương Tây để rửa những đồng tiền bẩn thỉu của họ, theo một cách nào đó, Putin và tay chân của ông ta đã trả thù sự sụp đổ của Liên Xô bằng cách phá hoại các giá trị của phương Tây và làm mất uy tín nền dân chủ tự do trong con mắt của người dân Nga.

Tuy nhiên, các rạn nứt đang hình thành trong xã hội Nga, đe dọa đến hiện tình nước Nga. Và không phải sự chống đối hay nổi loạn của quần chúng đang bắt đầu gây mất ổn định chế độ Putin, mà chính các lực lượng đã giúp giữ cho chế độ Putin sống sót mới là mối nguy cho chính chế độ này.

Sau 12 năm đợi chờ thay đổi từ thượng tầng kiến trúc, cuối cùng, người Nga đã hiểu rằng hệ thống chính trị của họ chỉ có thể được chuyển đổi từ hạ tầng cơ sở - thông qua cuộc cách mạng quần chúng. Vì không có các thể chế cho phép họ biểu hiện sự bất bình của mình để đòi hỏi tham nhũng phải giảm đi, nó đã bảo đảm quyền lực của giới cầm quyền, họ chỉ còn cách xuống đường.

Nhưng vấn đề còn đọng lại là, liệu lần này nước Nga sẽ thoát khỏi bi kịch trong vở tuồng truyền thống của mình, trong đó chế độ mới hóa ra lại bạo tàn hơn so với chế độ cũ? Hay nước Nga sẽ tìm thấy một con đường cách mạng ôn hòa để theo đuổi?

Hiện nay, điện Kremlin đang góp phần vào sự tàn lụi to lớn của chính nó, khủng bố tinh thần xã hội Nga một cách cố ý. Phủ nhận giá trị của chủ nghĩa tự do bằng cách sử dụng và bổ nhiệm những lãnh đạo cấp tiến với những văn ngôn mang chất cấp tiến sáo rỗng để điều hành nền cai trị độc đoán của nó, để lại sự đối lập chính trị cho các đảng cánh tả và dân tộc chủ nghĩa.

Và việc quay trở lại của Putin trong việc áp dụng chủ nghĩa Stalin bằng việc gửi cảnh sát lục soát nhà của những người đối lập, kết hợp với nỗ lực kích động sự thù địch giữa các tầng lớp trong xã hội của ông ta - ví dụ như giữa người dân tỉnh lẻ nước Nga và tầng lớp trung lưu thành phố - làm sâu sắc thêm sự đối kháng và không tin tưởng giữa quần chúng nhân dân. Bằng cách này, chế độ của Putin làm sâu sắc thêm sự trả đũa đối với những nhà chính trị bất đồng chính kiến - từ đó cản trở sự thay đổi trong hòa bình.

Những căng thẳng từ lâu đã bắt đầu nóng lên; hàng chục ngàn người đã xuống đường kể từ công bố năm 2011 của Putin rằng ông ta sẽ giành lại ngôi vị tổng thống. Việc ông ta trở lại điện Kremlin đã kích động một số các cuộc biểu tình lớn nhất mà Moscow từng chứng kiến kể từ thập niên 1990. Và, trong khi các cuộc biểu tình quần chúng đã giảm dần - phần lớn là do kết quả của điều luật chống biểu tình hà khắc mới - càng nhiều mâu thuẫn phía dưới tảng băng chìm, và cuối cùng tức nước ắt sẽ phải vỡ bờ.

Bằng cách kiểm duyệt các phương tiện truyền thông, làm mất uy tín phe đối lập ôn hòa, và khiêu khích nỗi bất mãn trong nhân dân, Putin đang đùa với lửa. Thật không thể dự đoán được khi nào thì nước Nga sẽ bùng nổ, nhưng các rạn nứt trong hệ thống là không thể chối cãi và nó ngày càng gia tăng.

Điện Kremlin, còn xa mới có khả năng  kiểm soát tình hình, không nắm bắt đầy đủ chuyện gì đang diễn ra. Nước Nga đang lao đầu vào vách đá. Những nổ lực rửa tiền lượng lớn của các sai nha ở điện Kremlin để chuẩn bị cho một cuộc hạ cánh an toàn cho mình ở phương Tây cho thấy rằng, ngay cả trong con mắt của băng đảng của Putin thì, sự kết thúc của thời kì Putin đang đến gần.

Tuy nhiên, Kremlin của Putin tiếp tục làm việc không mệt mỏi để ngăn chặn việc hình thành lực lượng chống đối mạnh mẽ - làm gia tăng nguy cơ khi chế độ sẽ sụp đổ thì không có một lực lượng thay thế có đủ khả năng để lèo lái đất nước. Putin còn nắm giữ quyền lực càng lâu, thì thảm cảnh cuối cùng của chế độ ông ta càng tàn khốc.

Cả Nga và phương Tây phải bắt đầu lập kế hoạch cho tương lai nước Nga. Nhưng đáng tiếc thay, sự thức tỉnh của nước Nga gặp phải thời kỳ mà sự khởi đầu của cái thoạt trông như là suy thoái ở phương Tây. Tuy nhiên, thay vì vẫn đồng lõa với chế độ tham nhũng của Putin, phương Tây phải giúp nhân dân Nga tìm kiếm vận mệnh mới của chính họ.

Và người dân Nga không được từ bỏ niềm hy vọng. Mà phải thấy rằng là sự trở lại điện Kremlin của Putin, mặc dù đau đớn, nhưng có thể nó là sự kết thúc nỗi đau của họ vì nó là ngòi nổ cho sự phá hủy chế độ Putin. Khi sự lựa chọn giữa sự chấm dứt nhanh một chế độ đã lỗi thời và sự suy thoái từ từ của chế độ thì, một sự sụp đổ nhanh gọn sẽ có một triễn vọng tốt hơn cho một khởi đầu mới.

@Project Syndicate 2012

Nguyễn Ngọc Khánh dịch - BS Hồ Hải hiệu đính - Asia Clinic, 17h08’ ngày thứ Ba, 03/7/2012