nha ban quan tan binh | mua nha quan tan binh

Thứ Hai, 24 tháng 3, 2014

TRẢ LỜI VỀ ĐẠO GIÁO VÀ HÔN NHÂN

Có bạn trẻ hỏi: 

"Cháu chào Bác Hải!
Xin lỗi vì nhắn cho Bác khuya.. Không biết có làm Bác thức giấc..

Bác ơi, Bác cho cháu hỏi vài điều, cháu là người theo đạo Thiên Chúa "gốc", truyền từ ông bà cha mẹ. Và theo luật đạo cháu được biết cũng như luật gia đình là lập gia đình phải cùng đạo, ép người kia theo đạo mới cho kết hôn.

Cháu có đọc những bài về tôn giáo tâm linh của Bác. Và cháu hiểu cái bản chất, nguồn gốc và sự bí ẩn của vấn đề tâm linh.

Còn tôn giáo bây giờ, ngoài những cái như Bác viết, nó lại tồn tại và mang theo 1 hệ thống cồng kềnh các luật lệ, giáo điều.. Mà nơi nào có con người thì tốt xấu lẫn lộn vì cái bản chất tham lam, chiếm hữu cố hữu của con người.

Vậy nên với cháu bây giờ, tôn giáo được cháu hiểu tách bạch ra.. 1 bên là lý tưởng tốt của tôn giáo. 1 bên là sự tha hóa vì có bàn tay con người.

Đó là cháu hiểu mà thôi.

Nhưng cháu lại biết khá ít về nguồn gốc cũng như những gì là THẬT của Thiên Chúa giáo. Vì những gì cháu nghe cháu hiểu, có lẽ được chọn lọc, và "định hướng"..

Bác có biết 1 cuốn sách hay là 1 nguồn tài liệu nào về Thiên Chúa giáo, để cháu hiểu rõ hơn về đạo..
Vì thực sự cháu đang gặp rắc rối khi cháu quen 1 người không có đạo, và gia đình k đồng ý, lại làm áp lực khá nặng nề..

Cháu thực sự muốn hiểu rõ, chỉ hiểu rõ mới có những quyết định chính chắn được..

Cháu cũng rất thắc mắc, liệu ở nước ngoài, với sự tự do dân chủ và tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng, thì có ép ai theo đạo để cưới xin không???

Vậy nguồn gốc của sự ép buộc này, nó nằm ở chỗ nào?? Từ chính Tòa thánh Vatincan hay là chỉ ở giáo hội VN ......

Bác ơi, nếu được Bác có thể giúp cháu 1 tý tý nha Bác...

Cháu cám ơn Bác nhiều!."



Tớ xin trả lời:

Trước tiên ta phải hiểu về chữ Đạo trong ngôn ngữ tiếng Việt. Ông bà mình từ ngàn xưa dùng chữ "Đạo" để nói lên con đường. Nhưng con đường trong tôn giáo thì chữ "Đạo" được hiểu là con đường hướng chân, thiện, mỹ. Không có bất kỳ đấng sinh ra đạo nào đưa ra giáo lý của tôn giáo mình khai sinh ra muốn con chiên làm điều ác. Và cũng không có bất kỳ tôn giáo nào dạy người ta làm điều ác, mà chỉ dạy người ta làm điều lành, yêu thương, đoàn kết lo cho gia đình và xã hội tốt đẹp. Chỉ có người hành đạo mới làm sai quấy giáo lý ban đầu vì danh lợi của mình.

Đạo cộng sản đang thịnh hành ở nước Việt. Nó dùng biện pháp khâu cái bao tử của con chiên và dân chúng để cai trị. Nó sẽ phá nát luân thường đạo lý, thuần phong mỹ tục dân tộc, như nó đã và đang phá nát khắp toàn cầu.

Luật mà bạn trẻ hỏi chỉ là những chỉ dụ của các chính khách và người dưỡng đạo đưa ra. Tại Việt Nam, người theo Phật giáo gọi chỉ dụ của Ki Tô giáo này là đạo dụ. Chữ đạo dụ này vừa ghép từ "chỉ dụ" của chính khách và người dưỡng đạo đưa ra với từ "đạo". Nó là sự ám chỉ cay nghiệt của người theo Phật giáo đối với Ki Tô giáo, nhưng từ này cũng nói đúng cả 2 nghĩa đen và bóng. Từ đạo dụ ra đời từ năm 1950, khi Vua Bảo Đại đưa ra chỉ dụ số 10 vào ngày 6/8/1950. Trong chỉ dụ này, Quốc trưởng Bảo Đại đã không nhắc đến Phật giáo, mà chỉ nhắc đến nguyên văn như thế này: "Chế độ đặc biệt dành cho các hội truyền giáo Thiên Chúa Giáo và Gia Tô, các Hoa kiều Lý Sự Hội, sẽ được ấn định sau:”, mà không đoái hòai đến Phật giáo. Trong khi đó, Phật giáo thời đó được xem là Quốc giáo. Từ đó một làn sóng thù hằn tôn giáo giữa Phật và Ki Tô giáo bắt đầu hình thành đến sau này nền Đệ Nhất Cộng Hoa của TT Ngô đã sụp đổ, một phần do sự thù hằn này mà ra.

Thế thì đạo dụ có mục đích gì? Ý nghĩa và thực tiễn của nó là có những chỉ dụ để làm cho đạo ngày càng mạnh và đông con chiên hơn. Khi các chính khách và Đức Hy Sinh - Đức Cha - mang thiên chúa giáo đến các quốc gia lạc hậu, các đức cha đẻ ra luật để tạo ra một quần thể cộng đồng bằng nhiều luật dụ như: 

1. Vào đạo sẽ được cấp gạo hằng tháng, con cháu được ăn học không tốn tiền trong hệ thống trường đạo, v.v... Vào thập niên 1960 và đầu thập niên 1970, ở miền Nam có tình trạng, nếu gia đình nào ngoại đạo Ki Tô giáo mà xin vào thì mỗi thành viên cả gia đình được học giáo lý, và được nhận 15kg gạo/đầu người/trong 6 tháng. Thời đó, Phật giáo dèm pha từ đạo dụ này theo nghĩa đen là dụ dỗ, và bẩn hơn là chuyện quan hệ tình dục khi nói lái.

2. Lấy vợ chồng phải vào đạo để tăng lượng theo đạo.

Nhưng 2 cách dụ dỗ trên đều là có tính cực đoan. Vì theo một tôn giáo là theo đức tin thánh thiện của tôn giáo đó, chứ không có tôn giáo nào bắt người ta bắt buộc người hôn phối ngoại đạo phải theo đạo của mình đang theo. Vợ chồng ông bác sỹ Phan Văn Đệ - thân sinh ông bác sỹ Phan Tường Hưng - thì ông Phan Văn Đệ theo đạo Phật, thờ Phật, còn bà phu nhân thì theo Ki Tô giáo, thờ chúa song hành trong một căn nhà, mà tôi chứng kiến.

Ngay cả trong Phật giáo cũng có chỉ dụ là, đi chùa niệm Phật thì sẽ được gặp may. Nên người mê tín đi chùa vì quyền lợi của mình, chứ không phải vì đức tin hướng thiện. Gần đây Phật giáo trở thành một đạo doanh thương khắp nước Việt là một bi kịch tan rã nền móng đạo đức và luân thường đạo lý quốc gia.

Hình ảnh dâng hương cúng Phật ở doanh thương Bái Đính chùa vào rằm tháng giêng 2013. Đây sẽ là bi kịch của dân tộc Việt trong tương lai gần.

Lấy vợ chồng là đi tìm hạnh phúc của mình, cho mình và vì mình chứ không phải cho đạo, vì đạo và của đạo, và dĩ nhiên không vì cha mẹ hay dòng tộc. Vì khi ta sinh ra đời là để đi tìm hạnh phúc, khổ đau, hiểu biết, thiện, ác, tham, sân, si hỷ, nộ, ái, ố, etc... cho mình chứ không phải cho bất kỳ đảng phái, sắc tộc, ai hay bất kỳ tôn giáo nào. 

Khi cộng sản vào Việt nam, một đạo mới hình thành. Và chủ nghĩa lý lịch khi hôn phối của những người cộng sản cũng học tập đạo dụ này của Thiên chúa giáo. Tôi đã từng chứng kiến, có những cặp yêu nhau đã phải tự tử vì đảng hay đạo không cho lấy nhau. Có những cặp bất hạnh vì đảng hay vì đạo chỉ định lấy nhau để cơ cấu nhân sự và tạo sức mạnh cho đạo hoặc đảng cộng sản. Cho nên đảng cộng sản là học trò của Thiên chúa giáo, vì chỉ có Thiên chúa giáo mới hiểu rõ cộng sản nhất. Cộng sản sao y bản chính trong cơ cấu hoạt động đến đường lối. Trên cùng có Đức giáo hoàng và Tổng bí thư. Xuống dưới có các Tổng giám mục và Ủy viên trung ương đảng. Xuống thấp hơn có đảng viên và các linh mục. Rồi đến con chiên và đoàn viên. Cuối tuần đi lễ rửa tội thì cộng sản họp chi bộ, bình bầu, kiểm điểm v.v... Và cộng sản đã bóp cái bao tử con chiên và nhân dân để cai trị, khi con chiên của đảng sợ mất sổ hưu, sợ mất nồi cơm cả gia đình. Chính vì thế, thù không đội chung trời với Thiên chúa giáo là cộng sản. Vì cộng sản là đại diện Judas lừa Thầy, phản bạn và phản cả quốc gia dân tộc.

Đạo cộng sản đang thịnh hành ở nước Việt. Nó dùng biện pháp khâu cái bao tử của con chiên và dân chúng để cai trị. Nó sẽ phá nát luân thường đạo lý, thuần phong mỹ tục dân tộc, như nó đã và đang phá nát khắp toàn cầu.

Tam cương, ngũ thường là lý thuyết của Khổng Khâu muốn tề gia, trị quốc và bình thiên hạ. Nhưng Khổng Khâu không làm vua được và sống đói rách suốt đời và chết trong nghèo đói. Và tam cương ngũ thường lại bị các chính khách lạm dụng để cai trị dân. Cũng vậy, chủ nghĩa Marx ảo tưởng được đẻ ra do Marx, nhằm mục đích công bằng ảo tưởng và phi khoa học. Trong khi đó, Marx thì ăn bám vợ mình đến tan gia bại sản, rồi ăn nhờ, ở đậu bạn thân Engels, cuối đời chết trong đói rách, vì chả ai tin Marx. Nhưng chính khách lợi dụng chủ thuyết Marx về đấu tranh giai cấp, và mỵ dân quyền bình đẳng để vì danh và lợi của mình - cha đẻ chính khách mỵ dân là Lenin, sau đó là đàn em và các chư hầu cộng sản.

Cha mẹ sinh ta ra nhưng ta cũng chỉ sống với cha mẹ đến tuổi trưởng thành. Phần đời còn lại ta phải sống cho mình, gia đình riêng của mình với người dưng - chồng vợ ta - mà ta hợp hôn, và sinh con cái mà ta gọi chúng là ruột thịt. Khoảng thời gian và tình cảm ta dành cho gia đình với người dưng và con cái ta gọi là ruột thịt này dài hơn, tình cảm sâu đậm hơn so với cha mẹ ta, mà ta cho là đấng sinh thành dưỡng dục, mà ta phải báo hiếu theo văn hóa Á Đông. Nhưng văn hóa duy lý phương Tây thì lại khác: cha mẹ phải có bổn phận lo cho con đến tuổi trưởng thành, con không có trách nhiệm lo cho cha mẹ, mà nó phải lo cho con của nó. 

Đời người rất ngắn, đặc biệt đời người con gái. Khoảng thời gian được gọi là con gái chỉ từ 13 - nữ thập tam, nam thập lục là dậy thì hành kinh và có đòi hỏi nhu cầu tình dục, có thể sinh con đẻ cái khi có quan hệ tình dục với nhau - đến ngày lấy chồng. Đời người phụ nữ cũng không dài, chỉ tính từ khi biết khoái lạc của quan hệ tình dục đến ngày bặt kinh. Có người phụ nữ chỉ biết khoái lạc tình dục ở tuổi sau 30, và bặt kinh trước tuổi 50. Và có những phụ nữ bị cắt âm vật để trừ thói ham muốn tình dục ở các đạo giáo ở châu Phi - Hồi giáo cực đoan.

Cho nên các bạn trẻ hãy hiểu đúng bản chất những chỉ dụ sai lầm của đạo và chính khách. Và phải hiểu bản chất của hạnh phúc, tự do và độc lập là của chính mình mà sống đúng với nghĩa sống ngắn ngủi của mình, chứ đừng vì đạo giáo, chính trị hay bất kỳ những đòi hỏi của gia đình về nghi lễ mà làm cho đời mình bất hạnh, không vì mình, của mình và do mình. Điều này không có nghĩa là ta bất hiếu, hay ta phản đạo, mà là ta đang giúp các đấng sinh thành hiểu biết hơn, và đạo giáo bớt sai lầm hơn, và ta là người sáng suốt, làm được việc tốt đạo, đẹp đời.

Đạo và đảng phái chính trị chỉ là phương tiện và con đường đi đến chân thiện mỹ, chứ đạo và đảng phái chính trị không phải là mục đích và lẽ sống của cuộc đời. Nó giống như tiền bạc, vàng vòng, của cải chỉ là phương tiện. Khi ta nhầm lẫn giữa phương tiện và mục đích thì bi kịch cuộc đời ta sẽ diễn ra trùng trùng điệp điệp. Điều nhầm lẫn này đã gieo rắc hơn một nửa nhân loại đã từng khổ đau ở phương Tây thời Tăng Lữ Quý tộc, và cận hiện đại do cộng sản gây ra.

Đạo cũng do con người lập ra, và chính đạo lại làm cho con người đau khổ vì cái vòng kim cô của đạo chụp lên tư duy của con người. Chủ nghĩa hay lý thuyết chính trị cũng vậy. Đừng vì nó, mà nó phải vì hạnh phúc của mình thì mới có giá trị chân thiện mỹ. Tất cả phải vì con người, chứ không phải con người vì đạo hay chính trị mới là chân lý.

Chúc các bạn trẻ sáng suốt, năng động và sống hữu ích cho mình, cho gia đình và xã hội.

Asia Clinic, 11h25' ngày thứ Ba, 25/03/2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét